Bãi biển Sa Huỳnh (Quảng Ngãi) về chiều, khi nắng bắt đầu dịu, bóng rặng phi lao đen sẫm đổ dài bên mé biển là lúc những tay câu cúm núm rủ nhau 'hành sự'.
Thường thì câu con gì cũng cần có lưỡi câu. Nhưng câu cúm núm thì không. Cần câu cũng không phải là cây trúc cong vút dẻo dai mà chỉ là một khúc cây nhỏ, ngắn khoảng nửa sải tay được nhặt đâu đó trên bãi. Mồi câu là một con cá nhỏ đã chết, buộc sơ sài vào sợi cước.
Người đi câu lội ra ngoài chân sóng một chút để cắm câu, sau đó quay lên bờ thong thả nhặt củi khô, lá dương khô chất thành đống chuẩn bị nướng cúm núm. Dễ vậy nên ai câu cúm núm cũng được, kể cả các cô gái phố lần đầu ghé thăm làng biển này.
Chưa xong câu chuyện phiếm, người câu cúm núm đã lội ra chân sóng thăm câu. Con cá mồi tiết ra mùi tanh “gọi” hàng chục chú cúm núm bơi lại gần thăm dò. Giây lát sau chúng xúm đen xúm đỏ quanh con mồi.
Chúng mải mê, say sưa rỉa mồi đến độ không hay biết tiếng chân lội bì bõm ngay sát bên cạnh. Vậy là từng “em” cúm núm bị tóm gọn, quẳng mạnh lên bờ cho một người khác thực hiện công đoạn chính: nướng cúm núm.
Những cái bếp “dã chiến” đỏ hồng trong chiều muộn. Lẫn trong làn khói màu lam, xoắn xuýt trong mùi lá dương khô hăng hắc là mùi thơm mặn mà vị biển của vỏ cúm núm bắt lửa cháy sém. Bãi biển thênh thang gió nên làn hương cúm núm cũng tha hồ mà dang cánh bay xa. Nói không ngoa, biển chiều Sa Huỳnh đong đầy hương… cúm núm.
Khách xa về nơi này dạo biển cũng hào hứng lội xuống nơi cắm câu để tận mắt chứng kiến cảnh trai làng bắt cúm núm như thế nào. Đương nhiên là họ cũng không bỏ qua những cái bếp nhóm vội vàng đang nướng cúm núm. Có anh nổi hứng đề nghị “cho tui tham gia vài lon bia góp vui”.
Các chàng trai Sa Huỳnh bao giờ cũng cám ơn kèm một lời từ chối và mời họ một thứ rượu “từ gạo mà ra”. Một chàng câu cúm núm nói giữa biển trời bao la bát ngát thế này, cúm núm nướng thơm ngon đậm đà ngần này mà uống bia là sai “sách vở”. Phải nhẩn nha nhấm nháp ly rượu gạo cay cay mới đúng điệu... dưa hành củ kiệu.
Chợt nhớ tuần trước có mấy cô gái phố biển Quy Nhơn ghé thăm làng cá Sa Huỳnh. Trên bãi chiều dịu gió, các cô đi qua được ngư dân mời ăn cúm núm nướng. Mời là mời để… chọc ghẹo thôi chứ lạ quá, ai nhận lời bao giờ.
Ai dè các cô rất tự nhiên xáp vô ngay. Tháo kính râm cài vào ngực áo, miệng hoa người đẹp chóp chép nhai từng miếng cúm núm giòn tan, lại còn đòi… uống rượu với các anh “cho sòng phẳng” nữa chứ. Quá bất ngờ, một anh run run rót rượu mời đổ tùm lum. Cô gái cười cười, giọng hóm hỉnh: “Coi kìa, bình tĩnh bình tĩnh, cắt cổ hơn đổ rượu đó anh”.
Một cô làm dấu “like”. Một cô khác liếng thoắng: “Món cúm núm nướng làm… vướng chân tụi em rồi. Một ngày không xa, nhóm tụi em sẽ “mở rộng biên chế”, trở lại bãi Sa Huỳnh lần thứ 2. Khi đó, các anh sẽ lại đãi tụi em món cúm núm dễ thương này chứ?”.
Trần Cao Duyên
Nguồn: iHay